Bố ông Ha Man Ki sinh trưởng trong một gia đình danh gia vọng tộc nhưng không may gặp biến cố, trở nên tay trắng, của cải lớn nhất giữ lại chỉ là nỗi nhớ một nếp nhà hoành tráng và những giáo lý nghiêm ngặt của một dòng họ danh giá. Ha Man Ki đã từ bỏ nhiều khát vọng của riêng mình để chỉ lo việc vực lại thanh danh nhà họ Ha. Đến tuổi trưởng thành, Ha Man Ki lấy vợ. Người vợ tảo tần ấy cũng là một tiểu thư đài các, nho nhã chấp nhận cuộc sống thanh đạm bên cạnh ông Ha Man Ki. Sau khi kết hôn, Ha Man Ki đề cao vai trò con trưởng, cháu đích tôn của mình hơn nữa nên dồn mọi nỗ lực để chỉ dạy cậu con trai Ha Suk Ho. Bất hạnh tiếp tục đổ xuống nhà họ Ha, cho dù ông Ha Man Ki đã thành đạt, kiếm được nhiều tiền và tạo dựng được uy danh trên thương trường. Vợ ông Ha Man Ki cũng ra đi rất sớm, để lại cho ông cậu con trai nhất mực nghe lời bố nhưng không biết khát vọng của mình đang ở tận nơi đâu. 19 tuổi, bị ông nội và bố bắt ép, Ha Suk Ho kết hôn với một phụ nữ hơn mình 5 tuổi. Sau khi để lại ba đứa con, hai trai, 1 gái, vợ Ha Suk Ho qua đời, theo chân ông nội và bố, Ha Suk Ho cũng lại một mình gà trống nuôi con.
Chủ tịch Ha Man Ki kỳ vọng vào sự danh giá, vẻ vang của gia tộc, bàng quan trước những đổi thay của xã hội và nhất mực bắt các cháu phải sống theo đạo lý, theo truyền thống, theo nền nếp cổ hủ của gia đình… Các thành viên trong gia đình quán triệt tinh thần gia tộc, nhưng trong thâm tâm họ muốn cuộc sống thoải mái hơn, đừng phải giả tạo hay luôn phải gồng mình lên để khẳng định sự danh giá của một dòng họ có từ bao năm trước. Thời gian trôi qua, nếp sống khắc nghiệt, cứng nhắc nhà họ Ha bắt đầu thay đổi. Đây là sự thay đổi bất ngờ, như chiếc trụ nhà bị mọt đục suốt trăm năm đến một ngày kia nghiêng như muốn sập và người ta khi ấy mới hốt hoảng lao vào chống đỡ.
0 comments:
Post a Comment